Chương 37: Long Hổ sơn, chiến dịch cứu Tiểu Yêu Nghe cha của Vạn Triều An nói đến đó, tôi không kìm được mà đặt đũa xuống, hỏi ngay: “Con tiểu yêu quái thảo mộc thành tinh kia, rốt cuộc trông như thế nào vậy?” Cha của Vạn Triều An tên là Vạn Trung, đang công tác tại tỉnh Cán Tây, phụ trách mảng liên lạc tôn giáo ở vùng Cán Bắc. Dạo trước ông ta vào núi, tín hiệu mất hẳn, nên không kịp quay về. Đến khi liên lạc được, mới biết nhà xảy ra chuyện lớn, tuy con trai vẫn bình an, nhưng tu vi của sư phụ đã mất quá nửa, gần như phế nhân. (Bánh Tiêu: Cán là tên gọi khác của tỉnh Giang Tây) Ông ta tức tốc chạy về nhà, trói cậu con trai đang cùng bạn gái tận hưởng “thế giới hai người” lên xà nhà, rồi đánh cho một trận ra trò. Tội nghiệp Vạn Triều An, nằm liệt giường mấy ngày liền, lại bị mất mặt thảm hại trước bạn gái, nên nổi giận đùng đùng đòi bỏ nhà đi. Nhưng Vạn Trung chẳng thèm để tâm, vẫn đích thân tới thăm hỏi Vạn Tam Gia. Xét cho cùng, chúng tôi cũng được xem là ân nhân cứu mạng của ...
Chương 36: Âm Dương huyết, thấm vào đôi tay quỷ ảnh vô Vạn Tam gia từng nói, ông có cách giải quyết đôi tay của tôi, nhưng cách đó không phải là chữa lành hoàn toàn để chúng trở lại như tay người bình thường, mà là điều hòa âm dương, khiến chúng lúc thường trông chẳng khác gì tay thật, song hễ gặp tà vật yêu ma thì có thể phát huy “mặt trái” của lời nguyền, thiêu đốt kẻ địch. Một phương án như thế, tôi dĩ nhiên đồng ý không chút do dự. Thật ra, bỏ qua những cơn đau đớn trong suốt tháng qua, tôi vẫn có chút yêu thích đôi “tay bị nguyền” mà Lừa Lùn đã ban cho mình. Dẫu sao, chúng cũng đã trở thành một thứ pháp môn hộ thân của tôi rồi. Giữa tháng 12, gió lạnh dần nổi, Nông Gia Nhạc của bà ngoại bé Mông Nhỏ bắt đầu vắng khách, tôi và Tiểu Đạo Lưu Manh liền ở nhờ nơi đó. Con bé kể rằng mảnh đất mở Nông Gia Nhạc là do ông cố ngoại của nó chọn, từ ngày khai trương đến giờ, buôn bán lúc nào cũng phát đạt. Tôi tuy không tinh thông thuật phong thủy, nhưng ngay khi nhìn thấy địa thế “hai rồng ôm ...