Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 20 - Chương 15

Chương 15: Hộp gỗ phù văn Gã rậm râu kia không cao lắm, lưng hơi còng, mặc đồng phục nhân viên phục vụ bình thường, trước cổ còn thắt một chiếc nơ đỏ sậm; râu trên mặt hắn dày đặc, đen sì, hơi xoăn, che kín toàn bộ khuôn mặt hung ác xấu xí, khiến hắn trông giống như một con tinh tinh khổng lồ. Nhưng khi tôi liếc mắt nhìn qua, thì mọi đặc điểm khác đều không che giấu nổi đôi mắt màu hổ phách vằn tia máu của hắn. Trong ánh mắt ấy, ẩn chứa sự điên cuồng vô tận, lạnh lùng tàn nhẫn, cùng với những thứ khác mà tôi không sao nắm bắt được. Tôi dường như từng thấy ánh mắt này ở đâu đó rồi, là ở Trấn Ninh, hay là Đông Quan? Hắn vừa dứt lời, hai tay giang thẳng lên trời, bày ra tư thế Chúa Giê-su chịu nạn, miệng liên tục tụng niệm chú ngữ. Theo tiếng chú ngữ thúc giục, từ trong núi đá sau lưng hắn cuộn trào ra một luồng hắc khí đặc sệt như mực, nuốt chửng toàn bộ thân thể hắn, bên trong vô số luồng khí như giun, như rắn, như trăn đang ngọ nguậy. Trong cảm ứng của tôi, đó là sương mù ngưng tụ từ v...
Các bài đăng gần đây

Ngũ Đại Tặc Vương Phần 1 - Chương 14

  14, Hỏa chích kim dung Tiền trưởng quầy từ dưới đất chui lên, lập tức khôi phục lại bản tính mò mẫm dưới lòng đất của phái Tiềm Địa Long chuyên đào trộm mộ, trong mắt lộ ra ánh nhìn gian xảo. Chiếc đèn dầu lão mang theo từ dưới hầm lên rất nhỏ, chỉ to bằng lòng bàn tay, bên ngoài bọc chụp kính, ngọn lửa chỉ bằng hạt đậu, ánh sáng còn yếu hơn cả một ngọn nến, nhưng với kẻ trộm mộ như Tiền trưởng quầy thì đã là quá đủ. Thời đó, đèn pin và những dụng cụ chiếu sáng tương tự còn vô cùng hiếm, đa phần vẫn phải dựa vào lửa để soi sáng. Người của phái Tiềm Địa Long chuyên xuyên hành dưới lòng đất, hiểu rõ trong mộ phần không khí vô cùng ít ỏi, người hít thở còn khó, làm gì còn dư dưỡng khí để đốt những loại đèn lớn, vì vậy thường mang theo những thứ đèn tiêu hao oxy cực thấp này, gọi là “đèn Mầm Đậu”. Biệt danh Tiềm Địa Thử của Tiền trưởng quầy quả không phải hư danh, không chỉ giỏi đào bới khoan hầm, mà làm việc cũng vô cùng cẩn trọng. Vừa lên mặt đất, lão lặng lẽ ẩn mình một lát, rồi m...