Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2024

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 7 - Chương 8

Chương 8 - Kỳ Lân Thai Liệt Hồn Theo tiếng niệm chú gần đến hồi kết của tôi, thẻ gỗ Hòe càng ngày càng nhẹ, thình lình, một chùm bóng đỏ từ trong ngực tôi bắn ra, dừng lại trên không trung. Bé với khuôn mặt thiên sứ, vóc dáng ma quỷ, cũng là tiểu yêu Đóa Đóa, trong lòng tôi kịch liệt co rút. Đóa Đóa đầu dưa hấu nhà tôi, chẳng lẽ đã bị tiểu yêu tinh này thôn tính rồi sao? Tiểu yêu Đóa Đóa xinh xắn đẹp đẽ như thế, ngay cả cụ Tiêu cũng sửng sốt ngơ ngẩn chốc lát, sau đó hỏi tôi, đây chính là tiểu quỷ mà ngươi nói? Không giống mà? Tiểu yêu Đóa Đóa dùng đầu lưỡi phấn hồng liếm môi, tầm mắt đảo quanh một vòng, sau đó rơi vào trên cổ tôi, không để ý tới người nhà của Tiểu Đạo Lưu Manh, nghiến răng nói: "Tại sao tìm mấy ông già này đối phó ta? Họ quá già rồi, thịt cũng thối, chỉ có ngươi sạch sẽ chút, ta ăn ngươi nhé, đừng nhúc nhích à, ta đã lâu chưa ăn thịt người rồi..." Ả bay đến trước mặt tôi, ôm cổ tôi, mở ra cái miệng nhỏ nhắn muốn cắn, tôi vươn tay ôm lấy cơ thể bé xíu của ả, ...

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 7 - Chương 7

  Chương 7 - Mèo Da Hổ đại nhân Mở cửa là một cậu thanh niên khoảng hai tư hai năm tuổi, mặt mũi có bảy phần tương tự Tiểu Đạo Lưu Manh. Duy nhất không giống chính là, giữa đầu mày hắn có một luồng chánh khí lẫm liệt, khí vũ hiên ngang, mắt sáng lên, không hèn mọn như Tiểu Đạo Lưu Manh. Gặp được Tiểu Đạo Lưu Manh, đầu tiên là hắn sửng sốt, sau đó tựa như người Mỹ nhìn thấy gấu trúc, siết chặt ống tay áo Tiểu Đạo Lưu Manh, sau đó dùng sức gào vói vào nhà: "Ông nội, bà nội, ba, mẹ, em gái, anh hai về rồi, anh hai về rồi...Mau tới đây! Anh hai về rồi!" Hắn kích động vô cùng, vừa cười vừa nhảy, sau đó gắt gao ôm lấy Tiểu Đạo Lưu Manh, miệng hô: Anh hai, anh hai! Hốc mắt Tiểu Đạo Lưu Manh thoáng cái liền ươn ướt. Không bao lâu sau, cửa liền vây quanh mấy người, đều là phụ nữ, có gọi anh, có gọi anh hai, có gọi anh họ, từ sân phía tây lảo đảo chạy đến một người phụ nữ, ước chừng 50 tuổi, sắc mặt sầu khổ, miệng hô to: "Con ta", "con ta", thoáng cái nhào vào lòng ...

[Q1] Hóa Vụ - Chương 9.3

Cái chết của bác sĩ 03 Phạm Minh Thanh lái xe cảnh sát đến, vào mùa đông có xe chạy mới khỏe. "Tiểu Liễu, cậu thấy người chết này thế nào?" Phạm Minh Thanh mặt mày chất phát. Thế nhưng, cặp mắt có thần kia nhìn ra được là cảnh sát hình sự rất giàu kinh nghiệm. Ngón tay nắm vô lăng khớp xương quá lớn...Nhìn ra được là đôi tay mạnh mẽ. Lời này Liễu Hạ Khê không tiện trả lời. Trong lòng anh đương nhiên quy nạp Trần Cán thành kẻ hẹp hòi quái dị yêu sạch sẽ không dễ ở chung. Nhưng mà, luận chứng ngược lại...Cũng chỉ có thể chứng minh mình là người lòng dạ hẹp hòi...Sự việc chưa biết rõ ràng đã đánh người (mặc dù khi đó có chút lý do mượn cớ sinh sự). Liễu Hạ Khê là cảnh sát, biến vấn đề này có thể quy nạp thành động cơ sinh ra sát ý giết người. Thậm chí đặt mình vào hoàn cảnh của hắn để điều tra e rằng cũng sẽ hỏi một câu như vậy. Không tiện đáp vẫn phải trả lời thành thật mới giúp đỡ phá án được. Trần Cán là người thế nào? "Tôi không biết, cũng chỉ gặp mặt vài lần không thể ...

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 7 - Chương 6

 Chương 6 - Tiểu Đạo về nhà, gần quê lòng thấp thỏm Thời gian trôi qua 20 phút, người trong xe lại đông như vậy, chuyến xe này lại không có camera theo dõi, tất cả mọi người nhìn tôi, giải quyết thế nào?  Tôi nói để tôi thử xem, vì vậy kết nối với sâu béo đang ngủ, gọi nói rời giường, sau đó bảo Cổ Lệ Lệ lật bên trong áo lông ra, cho tôi ngửi thử. Gã đàn ông Nhạc Dương bên cạnh cười, nói thầm làm cái khỉ gì thế, em gái này đã mất tiền, hắn còn ở đây giả vờ ngửi, lợi dụng người ta. Gã nói thế rồi cũng ra vẻ hâm mộ, hận không thể tự mình nhào lên hít một hơi. Cổ Lệ Lệ có chút ngại ngùng, mặt đỏ bừng, nhưng lại sinh ra hy vọng, nên cứ để tôi ngửi.  Khỏi phải nói, mùi kia rất thơm, là loại mùi thơm trong ngực con gái, nhàn nhạt, mặt trong túi không có mùi da thuộc, tôi hỏi ví tiền kia buộc bằng vải à? Cô bé mừng rỡ gật đầu, nói đúng thế, là vải, mẹ của cô ấy may. Cảnh sát tàu bên cạnh cũng tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn tôi, nói mũi này còn linh hơn cả mũi chó nha...Gã nói được một nử...

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 7 - Chương 5

  Chương 5 - Ba câu chuyện trên xe lửa Tuần cuối tháng 2, vừa qua khỏi Nguyên Tiêu, tôi cùng Tiểu Đạo Lưu Manh bước lên chuyến xe lửa đi về phía bắc. Xuân vận cháy vé, anh bạn kia cũng thật sự tìm không nổi giường nằm, cũng may hai chúng tôi cũng không phải người hay để ý, anh bạn cho hai vé ghế cứng, liền cầm, mang theo hành lý đơn giản và ít thức ăn dọc đường, chúng tôi chen chúc lên xe lửa. Không ai tiễn, A Căn vừa tỉnh lại, rất nhiều thứ phải làm, tải sản bị dời đi cũng phải thu hồi. Mà Vương San Tình sau khi bị đuổi khỏi nhà cũng biến mất vô tung, không ai biết ả đi đâu. Kỳ thật tôi tò mò lắm, muốn biết cô ả này rốt cuộc làm sao học được Tình Cổ -- chắc không phải được người của thôn cách vách dạy thật chứ? Tôi mà tin thì ngu quá rồi. Chỉ tiếc, thời kỳ mẫn cảm, không muốn khuấy động đến tâm linh bị thương của A Căn, lại muốn tôn trọng ý kiến của hắn, chỉ đành thôi, không nhắc tới nữa. Sau tết là thời kỳ cao điểm của xuân vận, trên xe lửa đông đúc, thật vất vả ngồi xuống, chuôn...

[Q1] Hóa Vụ - Chương 9.2

 Cái chết của bác sĩ 02 Còn chưa đến đại viện của phân cục này chợt nghe được bên trong có tiếng đám đông ầm ĩ. "Thiên Vương lão tử đến cũng vô dụng, bây giờ đang điều tra không cho gặp!" Giọng nói trung khí như chém đinh chặt sắt lấn át tất cả âm thanh.  Quý Giai lần này có chút phùng má giả làm người mập, y là một người mới đến Bắc Kinh công tác chưa được bao lâu, người quen không nhiều lắm. Vùng quản lý của mình trước kia cách nơi này xa lắm. Phân cục tây thành này quen cũng quen hai, ba tiểu tốt, chưa chắc có thể nói được gì. Chẳng qua anh chàng Quý Giai này là người thích ra vẻ, y cũng thật sự xem Thanh Hà như em ruột mà ra sức. Cho dù không phải nể mặt Phật của Liễu Hạ Khê, chỉ là y tính ra cũng có lỗi với thằng em này, lần trước lúc ngồi xe lửa bị y ép mà bị thương, trong lòng luôn áy náy. Quý Giai là người nghèo, ăn uống ngủ nghỉ đều cần tiền, chỉ riêng tiền ra mặt này đã đủ làm y đau lòng rồi. Nghĩ tới nghĩ lui ở nhờ nhà cũ của Liễu Hạ Khê tiết kiệm rất nhiều tiền nh...

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 7 - Chương 4

  Chương 4 - Sự kiện Tình Cổ gió thoảng mây thưa Chúng tôi nhanh chóng chạy vọt vào tòa nhà, sau đó bị bảo vệ trực ban ngăn cản. Không có thẻ mở cửa, không lên được căn hộ. Tôi bất đắc dĩ, chỉ đành gạt hắn nói là cảnh sát phá án, hắn không tin, đòi lệnh bắt. Tiểu Đạo Lưu Manh từ phía sau đi đến, vỗ vai bảo vệ kia, bảo vệ quay đầu qua, người liền đờ đẫn. Tôi kinh hãi, đây là biện pháp tà môn gì, định thân thuật sao, bá đạo dữ thế? Anh ta đắc ý xòe ra chất lỏng trên tay, lại quẹt dưới mũi bảo vệ kia, nói từng nghe đến "Thuốc gây ảo giác LSD" chưa? Tôi lắc đầu, anh ta rất nhỏ nhen mắng tôi dế nhũi. Chúng tôi nhanh chóng đến trước cửa nhà A Căn, đối mặt với cánh cửa đóng chặt, tôi ngó Tiểu Đạo Lưu Manh, anh ta nhún vai, nói đây là sự kỹ lưỡng của hạng người 'gà gáy chó trộm', Vô Lượng Thiên Tôn, anh ta thế mà đường đường là Mao Sơn đạo sĩ, người đứng đắn. Tôi đã lâu chưa nghe anh ta nổ mình là đạo sĩ Mao Sơn chính tông, giờ nghe cảm thấy là lạ. Vậy làm sao đây? Chúng tôi ...

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 7 - Chương 3

  Chương 3 - Có một loại Cổ tên là Đến Chết Không Thay Đổi Trong bóng tối, hít thở nhẹ nhàng, nhập định, thả tinh thần mình vào một khu vực giả định không tưởng. Huyền diệu khó giải thích, cánh cửa của tri giác. Dần dần, có hình dáng của vật thể hiện lên trong đầu, như phác họa, nét bút đơn giản, tốp năm tốp ba phác họa, đông một nét, tây một nét, càng ngày càng sinh động, càng ngày càng sáng tỏ, cuối cùng, tôi nhìn thấy một phòng ngủ, một cái giường lớn, phía trên có một đôi nam nữ đang ****  Nói một chút chỗ này: "thần du vật ngoại" loại này, là tuyệt đối chân thật. Người cao minh thậm chí có thể dùng suy nghĩ để ký thác đoán mệnh, biết được chân tướng, hoặc ví dụ như vào cõi âm; Ngay cả những người bình thường nhất cũng từng trải qua -- có phải bạn sẽ cảm thấy ở một nơi xa lạ, bản thân lại như đã từng tới đây? Có phải sẽ cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay, hình như đã từng trải qua? Có phải sẽ cảm thấy một lời nói nào đó của người thân, bản thân kỳ thật đã từng nghe được? -- N...

[Q1] Hóa Vụ - Chương 9.1

 Cái chết của bác sĩ 01 Trâu Thanh Hà mừng khấp khởi vỗ sầu riêng đã bọc kỹ trong ba lô, mùi đó thỉnh thoảng vẫn lủi ra, tưởng tượng đến dáng vẻ của các bạn cùng phòng tranh nhau ăn thì nhịn không được muốn cười to. Đứng ở cửa phất tay với anh Liễu rồi nhìn theo xe mô tô mãi đến khi nó biến mất trong tầm mắt. Lúc này mới xoay người đi vào trong trường. Một thân đồ mới giày mới có niềm vui sướng khi trải qua năm mới. Sắc trời âm u gió lạnh thổi nhưng không có mưa và tuyết rơi, người đầy ấm áp. Mỉm cười cùng bạn học quen và không quen cũng gật đầu thăm hỏi. "Đám quỷ lười đã thức dậy chưa?" Cửa bị cậu đẩy mạnh ra, còn tưởng rằng đám kia chưa rời giường, hôm nay thức dậy sớm ha. "Các cậu sao thế?" Một mảnh mây mù thê lương. Con mắt đo đỏ cũng lạ dọa người, hiển nhiên cả đêm chưa hề ngủ. Đếm đầu người, một, hai, ba còn có mấy cái đầu đây? "Tiểu Hà!" Lão đại Triệu Trí Siêu nghẹn ngào nhào tới. "Đây là làm sao vậy?" Ôm lấy hắn, cởi ba lô xuống. Diêu Pho...